A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Một thời tôi đã...

...Vác mang tôi chẳng ngại lo/ Tháng ngày quân ngũ đã cho chí bền...



 
Tác giả bài thơ (người bên trái ảnh) trong đêm giao lưu văn nghệ
thắm tình hữu nghị Việt- Lào


Mùa xuân bảy chín tháng ba
Lên đường nhập ngũ tôi ra chiến trường
Ba năm lính cũng chuyện thường
Ra quân tôi lại lên đường vào Nam
Kiếm tìm việc quá gian nan
Nỗi mình chẳng nổi, cơ man nỗi người
Thế rồi tôi lại cùng tôi
Ngược lên núi Tản thử đời trần ai
Tiệc đời tôi nhậu lai rai
Nhăm bao gian khó tìm ai đỡ đần
Bỗng đâu tiên cụ đến gần
Hỏi tôi cho tỏ xa gần chốn quê
Thưa cụ cháu người Chi Nê
Lên đây tìm việc để về nuôi cha
Vậy thôi cháu cứ vào nhà
Việc này dẫu khó nhưng bà xin cho
Vác mang tôi chẳng ngại lo
Tháng ngày quân ngũ đã cho chí bền
Hai năm thấm thoắt qua liền
Miếng ăn chẳng đủ, đồng tiền chẳng dư
Một lần lại quyết phiêu du
Vào Nam xin việc cho dù nổi trôi
Dầu khí, Long Thành, huyện Trôi
Đồng Nai tạm níu chân tôi những ngày
Đến Sài Gòn mới thật may
Gặp anh Tấn được đưa ngay sang Lào
Đất Chăm Pa mở cổng chào
Đón anh lính trẻ thuở nào sang thăm
Sang Lào tôi ở Phôn Thăn
Đi xây Chợ Sáng nhọc nhằn sớm trưa
Ngày ngày ắp nắng tràn mưa
Đất Lào tôi đã thấy ưa dãi dầu
Giao du người những đâu đâu
Giữa nơi Chợ Sáng tìm câu hỏi đời
Người ơi chẳng biết thân dơi
Gần chim có cánh, chuột thời có tai
Ngẫm rồi chẳng biết về dài
Đất Lào có chốn lâu đài cho tôi?
Loay hoay ghi hết nỗi đời
Anh em Việt dặn những người lãng du
“Làm ít ăn ít có dư
Làm nhiều ăn lắm cũng như không làm”
Nghèo cho sạch tôi chẳng tham
Tự thân bươn chải cơ man xứ Người
Thuở nhỏ mẹ chẳng chê lười
Anh em có bốn, tôi thời thứ tư
Nghèo trong sạch, chẳng ai hư
Tự kiếm sống đến bây chừ mải mê
Dù cho còn khó trăm bề
Giầu sang đã chạm, nhớ về chốn xưa…

Vientiane ngày 01/10/2010
Khăm Hùng Xay Chạ Lơn ( Phạm Văn Hùng)


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu