Từ Viêng- chăn nhớ về Hà Nội
|
Tôi ngắm Viêng- chăn buổi chiều vàng
Mà lòng vương quyện nỗi xốn xang
Ôi sao yêu thế trời Thạt-luổng
Càng nhớ Tây Hồ sóng mênh mang
Lặng nhìn Thạt- luổng tháp vươn cao
Rực ánh hoàng kim nắng rọi vào
Càng thấy yêu đài nghiên Tháp Bút
Tả Thanh Thiên viết tận trời cao
Nỗi lòng chan chứa những xôn xao
Xen chút bâng khuâng chút tự hào
Cảnh vật khung trời hai đất nước
Tựa sóng ru ta mãi dạt dào
*
* *
Ôi, sắp tới rồi Viêng- chăn ơi
Bốn trăm năm chục tuổi đất trời
Hà Nội- Thăng Long mình cũng vậy
Ngàn năm tên tuổi vẫn rạng ngời
Viêng- chăn – Hà Nội dẫu trời xa
Tình chung hữu nghị thắm chan hòa
Đây đất Vạn Xuân kia Vạn Tượng
Cùng nhau xây dựng nước non nhà.
Nguyễn Minh Châu
Phó Chủ tịch Thường trực Hội người Vn tại Thủ đô Viêng- chăn