Đông về rồi...
Trở mùa rồi anh nơi ấy có thiếu chăn/ Chiếc giường cô đơn manh chiếu còn nghe rét/ Gió lạnh về khuya nơi căn phòng chật hẹp/ Sao cái lạnh cứ ùa về nỗi nhớ lại thấy sâu...
Quê tôi
Quê tôi tựa lưng núi Đọi/ Lũy tre ấp ủ mái nhà/ Đồng xanh cò bay mỏi cánh/ Thì thầm mùa vụ gọi ta.
Tiếng ngày xưa
Tôi lắng nghe tiếng ngày xưa vọng lại/ Phía Bờ Hồ chuông tàu điện leng keng/ Người lên phố cứ như đi trẩy hội/ Ánh mắt cười và khuôn mặt thân quen...
Biển mặn
Chịu đời biển mặn từ lâu/ Như mồ hôi nhuộm áo nâu mẹ hiền/ Tháng năm xuôi ngược trăm miền/ Mang đời sông suối soi duyên mặt hồng...
Mưa và trăng và em
Mưa là trăng của ngày/ Êm đềm bay bay mềm đá/ Rải lụa là khắp ngả/ Cưng nựng mùa héo hon
Sang Thu
... Sương chùng chình qua ngõ/ Hình như Thu đã về...
Chốn quê
Ta về với mẹ ta thôiSáng nghe chim hót, tối nôi ru hời.Vòm tre, bãi mía bồi hồiBờ ao cá quẫy gợi thời còn cha...
Con đường lá vàng rơi
Con đường trải lá vàng/ Đưa ta về xa ngái/ Nơi hồn ta về lại/ Cùng tình yêu mùa Thu...
Mùa Thu mẹ
Bắt đầu từ đêm dài/ Mẹ ngồi khâu lặng lẽ/ Lần lần đường chỉ may/ Mùa Thu về nhè nhẹ...
Mùa Thu trở lại
Bao giờ em trở lại với mùa Thu?/ Bên dòng sông đôi bờ hoa tím/ Hoàng cúc nở, vườn xưa chim ríu rít/ Ngõ trúc dài hun hút bóng chiều phai...

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu