A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Nhớ mẹ

Biển mênh mông sâu thẳm như tình Mẹ/ Trải bến bờ ôm ấp biển, tình con/ Ôi biển bờ bao ngàn năm gắn bó/ Con mãi là bờ vấn vương biển Mẹ ơi!

Kính viếng hương hồn Mẹ   

Trở về, con bàng hoàng… Mẹ không còn nữa

Mẹ đã mất rồi trong giấc ngủ ngàn thu

Đau xé lòng con nghẹn ngào tim khóc

Vạch mây trời tìm bóng Mẹ nơi nao

Con cùng biển nhớ thương cuộc đời Mẹ

Khổ đau nhiều, hạnh phúc chẳng bao nhiêu

Thân phận người mong manh như chiếc lá

Hết thời xanh lá rớt rụng lìa cành

 

Con và biển ngợp chìm trong bão tố

Lệ chua cay hòa mặn chát đớn đau

Biển và con cồn cào trong nỗi nhớ

Phương trời nào che giấu Mẹ của tôi?

Áng mây kia bồng bềnh trôi theo gió

Con ngỡ nhìn mái tóc Mẹ bạc phơ

Trang sách này vẫn mở chờ Mẹ đó

Mẹ đâu rồi thơ có biết thơ ơi?

 

“Bóng Mẹ già lom khom bên khung cửa

Ngóng con xa…” (*) Nay chỉ là bụi tro

Con ăn năn, tiếc nuối nhiều năm tháng

Chưa vẹn tròn ơn nghĩa Mẹ sinh thành

Biển mênh mông sâu thẳm như tình Mẹ

Trải bến bờ ôm ấp biển, tình con

Ôi biển bờ bao ngàn năm gắn bó

Con mãi là bờ vấn vương biển Mẹ ơi! 

Phạm Châu Loan - Nha Trang, 22/7/2010 

 


(*) Tiếng gọi Quê hương – Thơ Phạm Châu Loan


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu