A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Nhớ mãi mái trường thân yêu!

Một ngày mùa Thu thật tuyệt vời, bầu trời xanh trong với nắng vàng rực rỡ, những cơn gió nhè nhẹ thổi đám lá vàng xào xạc theo bước chân lữ khách. Rưng rưng mùa Thu vàng, rưng rưng nỗi nhớ trường xưa. Đã 24 năm rời xa mái trường yêu dấu nhưng kỷ niệm vẫn luôn hiện về ngay cả trong những giấc mơ…



Nhớ mãi mái trường thân yêu... Ảnh minh họa

Trường thân yêu ơi -nơi "mỏm đồi xinh chói niềm hy vọng"(1)- nơi chúng tôi được học tiếng nói của Liên bang Xô viết, những ca khúc Nga làm rung động hàng triệu triệu trái tim trên toàn thế giới: Cachiusa, Nụ cười, Đàn sếu, Chiều Hải cảng... những tác phẩm văn học Nga đồ sộ phản ánh lịch sử hào hùng và con người Nga nhân hậu: Chiến tranh và Hoà bình, Thép đã tôi thế đấy, Người Mẹ... Nơi đã nuôi dưỡng giáo dục tôi thành người, nơi chắp cánh cho hồn thơ tôi bay bổng: 

"Một tiếng ve, một màu hoa phượng đỏ
Nỗi nhớ trường không thể nào nguôi
Ôi mái trường - nôi ấm của đời tôi
Nay phải xa tôi thấy lòng bịn rịn
Mắt lưu luyến nhìn bảng đen phấn trắng
Bao nhiêu mái đầu xanh - bao nhiêu những con tim
Ôi những con chim sắp bay đi muôn ngả
Có thấy chăng một bóng chiều tà
Tóc thầy ta đã pha nhiều sợi bạc
Mắt cô ta hoen ướt lệ nhoà
Vẫn cầm phấn, mềm mại từng nét bút
Cho tương lai nở thắm những màu hoa
Vẫn tấm lòng rộng lớn bao la
Rủ bóng xuống ôm ấp những tâm hồn thơ trẻ
Bên thầy ta thấy mình nhỏ bé
"Con chim non đứng nép gốc thông già"(2)
Những trẻ thơ trong vòng tay ấm của cha
Nghe tiếng nói êm đềm tha thiết: 

           "Con ong làm mật yêu hoa
     Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
           Con người muốn sống con ơi
     Phải yêu đồng chí, yêu người anh em
           Một ngôi sao chẳng sáng đêm
     Một bông lúa chín chẳng nên mùa màng..."(3)

Ôi tiếng nói như "tiếng ru" tha thiết
Thúc giục trái tim non nuôi ý chí vươn lên
Và những con chim thấu hiểu lời khuyên
Đã bay lên bằng niềm tin sắt đá
Giờ đây những con chim sắp bay qua vòm lá
Vẫn nhớ về"Trần Phú" (4) thân yêu
Nơi rung rinh trong ánh nắng xế chiều
Bóng thầy cô dắt học trò cập bến
Nơi ánh mắt thầy cô trìu mến
Dõi bước chúng con bay trong ánh nắng ban mai
Có thể nào quên và không thể nào phai
Bao kỷ niệm đã ghi sâu - Trần Phú
Mỗi bước chân đi lòng vẫn hằng tự nhủ
Có thầy cô dìu dắt đi lên
Một tiếng ve, màu hoa phượng thân quen
Là màu đỏ thắm hồng bao kỷ niệm
Khi chia tay lòng bồi hồi lưu luyến
Mái trường đây vẫn ấm tiếng thầy cô
Một tiếng chim một giọng nói líu lo
Một màu xanh xen lẫn màu hoa đỏ
Nơi thân yêu tôi gửi lòng mình vào đó
Trái tim hồng khắc sâu bao nỗi nhớ
Nơi "mỏm đồi xinh" vẫn "chói niềm hy vọng"
Dõi bước đi gần, nâng ước mơ xa..."
 

                  Trường Trần Phú Vĩnh Yên-Vĩnh Phú 05.1986

Tôi đã viết lên những vần thơ tự đáy lòng mình và đã đọc bài diễn văn trong buổi Lễ Tốt nghiệp cùng với tiếng lòng mình như vậy. Những giọt nước mắt tuôn rơi, những lời nói nghẹn ngào, những ánh mắt thiết tha lưu luyến trước giờ phút rời xa mái trường yêu dấu... tất cả vẫn còn nguyên trong tâm khảm, trong nỗi nhớ khôn nguôi về ngôi trường thân yêu!

Xin gửi về trường xưa, về thầy cô bè bạn những tình cảm thân thương, nỗi niềm nhớ nhung tha thiết nhất! Nơi "In dấu tuổi thơ da diết một khoảng trời!"

Kiev 13.11.2010
Đỗ Thị Hoa Lý

* Chú thích:

(1) Lời bài hát về trường Trần Phú thân yêu
(2) Lời thơ của thầy giáo dạy Vật Lý
(3) Trích bài thơ Tiếng ru của nhà thơ Tố Hữu
(4) Tên trường Trần Phú của tôi


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu