A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Đánh ghen

Sát ngay bên đường, một người đàn ông đi bên cạnh một người đàn bà, họ đi rất gần. Tôi bỗng quay lại nhìn người đàn bà đợi chồng. Bà ta đang há hốc miệng nhìn, thật chăm chú, đôi mắt sáng rực lên.

Tôi sửa xe ở góc đường này đã lâu, tất nhiên sự tiếp xúc với mọi giới trong xã hội là chuyện bình thường. Nhưng phần lớn chẳng ai rảnh rang đến cái chỗ ngổn ngang cờ lê mỏ lết và lấm lem dầu mỡ này để ngồi chơi bao giờ. Phần lớn mọi người đều tất bật công chuyện, chỉ vài chiếc xe đạp bị hư phải đem đi sửa lại hoặc bơm chiếc xe đã bị mềm bánh.
Chiều hôm nay tôi ngồi đọc hết cả tờ báo 8 trang mà chẳng có một người khách nào đến sửa xe. Cho đến khi người đàn bà ấy tới. Đó là người đàn bà khoảng 40 tuổi, ăn mặc theo kiểu thôn quê, tóc kẹp ra sau. Tôi ngước nhìn khi chiếc xe dừng lại:

- Không, tôi ngồi đây hóng mát một lát.

Nói xong, chị dựng xe, rồi lựa một chỗ nơi thềm xi măng, ngồi chồm hổm ngó ra đường.

Tôi lại cúi xuống đọc báo. Chị ta nói trống:

- Sao giờ này chưa thấy? – Tôi im lặng, chị ta lại nói: - Sao chưa thấy, hả anh?

Đang ế khách, tôi bực mình:

- Thấy gì bà?

- Chồng tôi! Tôi đã mướn xích lô điều tra. Chiều nào ảnh cũng đi ngang qua đây giờ này, ảnh theo vợ nhỏ, bỏ tôi và hai đứa con lâu rồi.

Rồi, lại một vụ đánh ghen, chỗ sửa xe của tôi sẽ trở thành chiến địa. Tôi càm ràm:

- Đi đánh ghen mà đi một mình thì ăn ai mà đánh. Có đem axit theo không?

- Ành kìa – người đàn bà la lên.

Sát ngay bên đường, một người đàn ông đi bên cạnh một người đàn bà, họ đi rất gần. Tôi bỗng quay lại nhìn người đàn bà đợi chồng. Bà ta đang há hốc miệng nhìn, thật chăm chú, đôi mắt sáng rực lên.

Rồi đôi uyên ương đi xa dần.

Người đàn bà đứng dậy, dắt xe. Bà ta nói:

- Cám ơn anh. Gặp được ảnh, nhìn thấy ảnh khỏe mạnh, tôi mừng quá.


Khuê Việt Trường


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu