Tổ quốc
Ảnh minh họa |
Xin đừng gọi bằng ngôn từ hoa mỹ
Những sông dài, biển rộng, những tài nguyên
Tổ quốc tôi vùng quê nghèo lặng lẽ
Trên bản đồ, không dấu chấm, không tên
Ở nơi ấy, đất khô cằn, cháy bỏng,
Tre cong lưng nhẫn nại những trưa hè
Đất khô nỏ chân chim mùa nắng hạn
Ngọn gió Lào héo hắt cỏ chân đê
Ở nơi ấy mùa trăng về bát ngát
Gió nồm nam trong vắt tiếng sáo diều
Có mái tóc xanh hương mười sáu tuổi
Đi suốt đời, ký ức vẫn mang theo
Ở nơi ấy có một căn nhà nhỏ
Mẹ già nua tóc bạc ngóng con về
Tấm áo vá run trên từng sợi chỉ
Trong bóng chiều nhuốm khói rạ ngõ quê
Ở nơi ấy tuổi thơ tôi đã sống
Tôi yêu thương bằng tất cả tâm hồn
Dẫu lưu lạc khắp chân trời góc bể
Giấc mơ nào cũng bóng dáng quê hương.
Nguyễn Huy Hoàng (LB Nga)