Người về bến cũ
...Một mai đò gác mái chèo/ Nhớ thương biết gửi bến nào sông ơi!...
Tuổi thơ đến bến sông này
Nhớ lời mẹ dặn: Đò đầy chớ sang
Mỏi chân ra Bắc, vào Nam
Ngày về, kịp chuyến đò ngang cuối cùng!
Vớt lên một cánh hoa rừng
Hương nghèn nghẹn thoảng giữa rưng rưng chiều
Một mai đò gác mái chèo
Nhớ thương biết gửi bến nào sông ơi!
Kiện Khê, cầu hợp long rồi
Thênh thang đường mới, chân trời vời xa...
Lở, bồi bến cũ mình ta
Trên tay rơm rớm cánh hoa lạc rừng
Trịnh Anh Đạt
Nguồn:quehuongonline.vn Copy link