A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Ca dao tục ngữ về sự bạc tình bạc nghĩa (phần 5)

Đêm đắp áo ngắn, đêm chung áo dài
Bây giờ chàng đã nghe ai,
Áo ngắn chẳng đắp, áo dài không chung
Bây giờ sự đã nhạt nhùn
Giấm thanh đổ biển mấy thùng cho chua
Cá lên mặt nước cá khô
Vì anh, em phải giang hồ tiếng tăm

 

Đèn nào cao bằng đèn Ông Chánh
Bánh nào trắng bằng bánh bò bông
Trách ai ăn ở hai lòng
Sang sông rồi nỡ quên công người chèo

Đèn nào cao bằng đèn Ông Chánh
Bánh nào trắng bằng bánh bò bông
Anh thương em từ thuở má hồng
Bây giờ em lớn, lấy chồng bỏ anh

Gió nồm là gió nồn nam
Trách người bạc nghĩa đi ngang không chào

 

Ghe em rẽ vô ngọn
Anh chẳng đón chẳng chờ,
Ghe anh tách bến tách bờ,
Em buồn cho trăng mờ sao
Mình lấy nhau chẳng đặng
Bởi bà mai lưỡi vắn ít lời
Mật đường dù chẳng đi đôi
Chút hương rớt lại,
Một đời chưa quên

Giàu thì thịt cá cơm canh
Khó thì rau muối cúng anh tôi đi lấy chồng
Hỡi anh xấu số, chồng cũ tôi ơi
Có khôn thiêng về hưởng đĩa xôi nhang đèn
Anh đà hết kiếp, xin chớ ghen
Để cho người khác cầm quyền thê nhi
Miệng em khóc, tay bưng cái thần vì
Tay em gạt nước mắt tay thì thắp nhang
Bởi vì đâu gây nỗi xót xa muôn vàn
Em cầm lòng chẳng được nên sang ngang từ rày

 

Khen ai khéo xé khăn vuông
Khéo đột chỉ tím, khéo luồn chỉ xanh.
Khăn vuông bốn góc rành rành
Ở giữa con nhạn bốn vành thêu hoa
Khăn này chính thực của ta
Từ ngày mình lấy xót xa trong lòng.
Bây giờ vợ mới gặp chồng
Xin em trao lại khăn hồng cho anh.


Khen ai ở bạc như chàng
Đương cơn sóng gió chia vàng giữa sông.
Ví dù chàng ở có công
Thì em lập miếu giữa sông mà thờ.

 


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu