Qua đèo Mẹ Bồng Con
Đỉnh đèo mẹ đứng bồng con/ Chuyện xưa còn đọng nỗi buồn chơi vơi/ Ở đâu hóa đá kiếp người/ Lệ đau cũng thấm cõi đời ta qua...
![]() |
Đỉnh đèo mẹ đứng bồng con
Chuyện xưa còn đọng nỗi buồn chơi vơi
Ở đâu hóa đá kiếp người
Lệ đau cũng thấm cõi đời ta qua
Đất gần mà biển thì xa
Muôn vàn con sóng vỗ nhòa lòng nhau
Tôi người trần tục đến sau
Nhìn lên vách đá lại rầu rĩ thương
Chuyện tình sao lắm tai ương
Nửa vương cát bụi, nửa đường trầm luân
Nắng mưa thân phận dãi dầm
Vọng phu còn mãi phong trần ngàn năm
Câu thơ tôi rút ruột tằm
Có vơi bể khổ sâu trầm người ơi!
Lam Giang
Nguồn:quehuongonline.vn Copy link