Mưa sáng ở Hà Nội
Ảnh: N.NG
Chia tay Hà Nội, tôi về
Một cơn mưa phủ trên đê La Thành
Nhuộm màu lá ấy biếc xanh
Không em đưa tiễn… vì mình xa xôiChút nữa đây nửa vùng trời
Những giọt mưa chẳng thêm lời mà đau
Đã nghiêng tóc, nhạt vai cầu
Một thời xa lắm người đâu mất ngườiBạn bè góp một nụ cười
Hôm qua tỉnh rượu còn tươi nỗi buồn
Em xa chẳng một nụ hôn
Nên môi khô đắng mỏi mòn tôi mangChia tay Hà Nội vội vàng
Mười năm như thoáng mơ màng đấy ư?
Nợ ngày phù phiếm có dư
Sao đời ngắn lại phù hư kiếp ngườiGiữa trời không, ngắm mây xuôi
Mới hay sợi tóc bạc thời xa em
Người về muộn, phố lên đèn
Bỗng nhiên nhớ đã để quên vô vàn…
Từ Kế Tường (SGGP)