Một khúc ru xa
Xanh mơ từ phía vô cùng/ cỏ cây thổn thức côn trùng ngẫu ca/ Vui buồn kìa gió thoảng qua/ ầu ơ… một nỗi niềm xa trở về.
Ảnh minh họa |
Chiều nghiêng rót cạn đêm này
đất trời chừng ngất ngư say cả rồi
Phù du bên lở, bên bồi
ầu ơ… sông cất lời trôi tuổi mình
Lá xào xạc cội nhân sinh
thắp lên chồi búp bình minh gửi ngày
Dãi dầu ấm lạnh, rủi may
ầu ơ… thiêm thiếp lòng tay ngại ngùng
Xanh mơ từ phía vô cùng
cỏ cây thổn thức côn trùng ngẫu ca
Vui buồn kìa gió thoảng qua
ầu ơ… một nỗi niềm xa trở về.
Nguyễn Trọng Hoàn (Tạp chí Nhà văn tp HCM)