Mẹ và cây gạo
Mẹ cũng có một thời như cây gạo cuối thôn
Giật tung áo ngực
Rừng rực mầu yêu
Ðể mỗi độ tháng Ba về
Ðàn chim lại rủ nhau chuyền cành ríu rít
Thả những lời biết bay
Nắng tháng Ba rơi đầy trên cỏ
![]()
Trầm mặc giữa khoảng mênh mông
Cây gạo thương mình rưng rức
Mẹ một mình đứng đợi bên sôngTháng Ba nay lại về
Những nàng Bân cặm cụi đan áo cho chồng
Mẹ đan áo cho ai?
Mà cũng trầm ngâm theo múi len lên xuống
Con xa nhà lên phố
Chốn quê mắt mẹ đỏ hoe
Cây gạo cuối thôn thương mẹ
Nhức nhối oằn mình.Hồ Huy Sơn