Lặng vàng Thu
Mùa Thu đến/ thật tròn trong ý nghĩ?/ Một rằm trăng/ tròn vạnh trên đầu…
Ảnh minh họa |
Em có nghe, nghe mùa Thu nói…?
Mình yêu nhau nhé!
(Mùa Thu cho em – Ngô Thụy Miên)
Nô nức lá…
mùa Thu đi trẩy hội
Đợi em về
Trời đất chợt mênh mông
Và gió nữa, cũng thì thầm ghé hỏi
Sao mắt em trong, và má tươi hồng…?
Mà sao mắt
cứ một trời hư ảo?
Như mơ màng… hoa cúc
lặng vàng thu
Mù sương xuống
Lặng im dòng nước cuốn
Trôi về đâu
mà xa vắng
không bờ?
Ta rảo bước theo những con đường nhỏ
Chân hững hờ
Năm tháng cũng hoang vu!
Mùa Thu đến
thật tròn trong ý nghĩ?
Một rằm trăng
tròn vạnh trên đầu…
Và em nữa, mắt xoe tròn bối rối
“Có thực là…
Người sống để yêu nhau?”
Cao Quảng Văn (Tạp chí Hội Nhà văn VN)