Chiều bên sông Mátxcơva
Chiều bên sông Mátxcơva
Nghe em hát khúc dân ca dịu hiền
Điệu ru con xứ Ucơren
Tình sao tha thiết dịu êm ngọt ngào
Dòng sông con sóng nao nao
Hàng dương ngọn gió lao xao bóng chiều
Lời nghe chẳng hiểu bao nhiêu
Mà âm thanh cứ vọng theo hồn mình
Phải Ucơren đất ngọt lành
Để Nadia gửi tâm tình lời caHát nữa đi Nadia
Trong tôi âm điệu quê nhà xốn xang
... Dòng sông bến nước đò ngang
Cánh cò thì trắng tre làng thì xanh
Mẹ tôi khuya sớm nhọc nhằn
Sữa hòa nước mắt tảo tần nuôi tôi
Đắng cay nén ở trong lời
Nên chăng giọng mẹ ru hời thiết tha
Mười năm xa mẹ xa nhà
Tôi đi khắp chiến trường xa diệt thù
Giữa trong bom đạn mịt mù
Vẫn da diết lắm lời ru mẹ hiềnNadia hát nữa đi em
Tình người mẹ xứ Ucơren dịu dàng
Như tình người mẹ Việt Nam
Vòng tay xiết lại nhân gian thêm gầnBên sông chiều xuống chậm dần
Mà lời em vẫn ngọt đằm Nadia
- Phải đây chiều Mátxcơva
Hay chiều xanh ở quê nhà đó em!Cảm ơn người mẹ Ucơren
Cảm ơn em gái dịu hiền Nadia.Gia Dũng (SGGP)