Bến đò xưa
Ảnh minh họa, nguồn: Internet
Em về bên bến đò xưa
Nhớ hôm tiễn chị mắt mưa nhạt nhòa
Con đò lặng lẽ rời xa
Chị buông tóc gió bay xòa bờ vai
Ngỡ đi ngày một ngày hai
Bấm tay mẹ bảo rồi mai chị về
Qua bao năm tháng tái tê
Mẹ không đợi nữa, mẹ về bên cha
Chiến trường biền biệt nơi xa
Rồi chị ở lại rừng già Trường Sơn
Tan trong nắng gió dập dờn
Hóa vào hoa cỏ thảo thơm ngọt ngào
Chị ơi… sông nước lao xao
Con đò thuở ấy đã vào xa xôi
Bây giờ hai nhịp bẻ đôi
Cây cầu vắt vẻo tiếng cười sang sông.
Ninh Đức Hậu