Mùa sen
Hè đã lan tràn trên khắp những con đường. Con nắng hè đem về Hà Nội làn gió khô gợn chút khó chịu, nhưng lại phủ thơm tho lên những đóa sen vốn đã đến độ.
Vẫn biết mùa sen sẽ đến, mỗi năm lá sen xanh như lời hẹn. Nhưng khi bắt đầu mùa nắng, lòng người đã ngong ngóng mong chờ. Chờ để được nhìn thấy những búp sen trắng xanh non, những búp sen hồng phơn phớt, đang khẽ khàng vươn lên. Rất khẽ thôi nhưng lại tiềm ẩn trong cái mỏng mảnh sức sống mãnh liệt, như chỉ chờ hạ về là bung hương thơm ngát.
![]() |
Có một con đường ngay trong lòng Hà Nội, được ôm ấp bởi nước mát, sen nồng, bởi hoàng hôn thẫm đỏ. Mỗi mùa sen về, không gian lại được bao phủ bởi hương sen và sắc sen. Sẩm tối, thường có con thuyền mộc chở một người đàn ông da ngăm đen đi khắp mặt hồ, chăm chút cho từng khoảnh sen. Gương mặt ông đậm dấu tích của thời gian và cuộc sống dầu dãi, trong không gian mênh mông sen ấy, như lạc lõng. Ấy vậy mà cũng chính bàn tay thô ráp kia, khi nâng búp sen mềm mại lại khẽ khàng như chiếc lá nâng giọt sương mai.
Những bông sen được ngóng đợi đang hiện hữu trên chiếc thuyền mộc ngả màu. Chỉ sớm mai thôi, trên các con đường phố cổ, phố mới Hà Nội, e ấp trong những lớp lá sẫm là búp sen trắng, sen hồng theo gót sen thiếu nữ đi về mọi ngả.
Và có một con đường cũng đang mở ra trước mắt, cho sự hội nhập, phát triển của đất nước. Quá khứ vất vả, nhiều va vấp và ấu trĩ là "học phí" cho sự năng động và quyết đoán của hiện tại.
Sen mỗi mùa dường như mỗi khác, sen mùa sau dường như thắm hơn sen mùa trước. Không chỉ ở ngào ngạt hương sắc, mà còn ở đôi mắt người nhìn đã thêm trải nghiệm, ở sự cảm nhận người thêm sâu sắc, ở bản lĩnh người thêm vững vàng trước những cơn sóng cả.
Mỗi sớm mai, tôi lại thấy người đàn ông ở một góc con đường sen. Gương mặt rạng lên niềm vui khác lạ. Từng bông, từng bông sen được tách cánh để lộ nhị vàng, được tách đài để rơi rơi những hạt "gạo" trắng ngà. Tất cả được ông sàng sẩy kĩ càng, tỉ mẩn. Đó là một công đoạn để ướp trà sen. Nhìn cảnh tượng êm đềm, cầu kì nhưng lại vô cùng bình dị ấy, mới hiểu tại sao chén trà sen thơm ngọt lạ lùng. Nhấp một ngụm trà lên môi, đã thấy hiện lên lá tròn, bông búp, thấy bình yên tâm hồn như khi trở về nguồn cội.
Tôi nhắm mắt hít nhẹ. Chỉ thấy hương sen thanh khiết, dịu dàng, như được chưng cất từ những gì tinh túy nhất của đất trời, của lao động đời người.
Ôi, những mùa sen Việt đất nước tôi!
Theo Vietnamnet