A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mùa Hè rực rỡ

Nếu như Xuân nhẹ nhàng với từng hạt nắng vàng óng ánh, ấm áp cùng muôn hoa thi nhau khoe sắc, Thu lãng mạn với những con đường rợp lá vàng bay trong chiều nhạt nắng, Đông với tiết trời se lạnh mơn man của làn gió nhẹ với mây trôi, níu hồn người neo lại trong những hoài niệm quá khứ xa xưa thì mùa Hè lại rực rỡ khi được khoác lên mình tấm áo mới đủ sắc màu đan xen của những loài hoa đặc trưng...

Mùa hè rực rỡ ( Minh họa: Paper Fly)

Nhắc đến mùa Hè, chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ ngay đến mùa của những cánh phượng cháy rực hết mình trong cái nắng vàng ươm như rót mật, mùa của những bông bằng lăng tím mộng mơ, mùa của dàn nhạc giao hưởng mà những chú ve sầu đang miệt mài cất tiếng gọi Hè, mùa của những chuyến đi chơi xa với biển xanh, mây trắng, nắng vàng đang chờ đón, mùa chia tay, mùa của nỗi nhớ... Tất cả những điều đó đã tạo nên một mùa Hè đầy màu sắc và đẹp lung linh.

Mùa Hè cũng là mùa của nắng, trái ngược với cái nắng hanh hao của mùa thu, nắng ngày Hè không dịu nhẹ mà rực rỡ như đang căng hết sức lực để làm bừng sáng và ấm nóng không gian, tiếp thêm cho vạn vật một luồng sinh khí mới, tươi tắn và rạng ngời hơn. Những chồi non gặp nắng có chút xao xuyến, bừng tỉnh như những người thương tìm thấy nhau.Nắng cứ vậy nhẹ nhàng buông, chạy nhảy, nô đùa thoả thích trên tán lá, mơn man ve vuốt nụ hoa đang chúm chím sắc hồng, những chùm quả đỏ mọng trên cây… làm cho hoa thêm thơm, trái thêm ngọt.

Nhiều khi, ngồi một mình ngắm những cánh hoa phượng đỏ thắm đang rung rinh trong gió, tôi tự hỏi mình liệu mùa Hè có phải là mùa của sự chia ly bởi cái nóng nực ngày Hè nhiều khi đến khó chịu nên người ta không còn muốn ở bên canh nhau nữa để chọn lối đi riêng cho mình. Vậy nên đã có rất nhiều cặp đôi đã cùng nhau có một tình yêu thật đẹp, nắm tay nhau đi qua hết bao thăng trầm và có nhiều kỷ niệm hạnh phúc ở mùa Xuân, mùa Thu rồi sưởi ấm trái tim nhau trong cả mùa Đông lạnh lẽo nữa nhưng không hiểu sao lại lạc mất nhau khi mùa Hè vừa chạm ngõ.

Hè về, hoa phượng rực đỏ rơi lác đác dưới sân trường rực nắng. Đâu đó vài cô bé học trò nhỏ lặng lẽ nhặt vài cánh hoa mang về ép vào quyển sổ lưu bút thành những  con bướm xinh xắn để rồi sau này khi nhìn lại cánh phượng ép khô vẫn vẹn nguyên màu đỏ son gợi bao ký ức hồn nhiên, trong trẻo như được quay về những ngày tháng học trò cùng các “chiến hữu” nhấm nháp lá phượng non rồi đuổi bắt nhau cười vang cả góc sân trường. Nhớ lắm chùm me chua giấu trong ngăn cặp vở, trái sấu đầu mùa hái vội chia nhau... Giữa bộn bề cuộc sống, khi quay nhìn lại những khoảnh khắc trong veo ấy, có người luyến tiếc, có người lại mỉm cười nhưng có một điều chắc chắn ký ức của một người sẽ không trọng vẹn nếu thiếu đi những kỷ niệm ngây thơ của một thời áo trắng, khi mà giận hờn được xóa nhòa đơn giản chỉ bắng một cây kẹo nhỏ, những cái nắm tay thật chặt, từng ánh mắt trao yêu thương.

Tắm mình trong ánh nắng mặt trời, nhắm mắt lắng nghe tiếng chim véo von trên những cành lá, tôi thêm tin rằng cuộc sống sau một vòng quay thời gian rồi sẽ lại bắt đầu bừng lên sức sống khi mùa Hè đến. Có gì đẹp và yên bình hơn cảnh trên bầu trời mùa Hạ xanh trong veo, tiếng sáo diều nâng cánh cò bay về phía dòng sông yên ả. Dàn đồng ca mùa Hạ vẫn mải mê tấu nhạc từ lúc mặt trời lặn đến tận khuya. Tối đến, ánh trăng bạc nhẹ nhàng rắc khắp vườn cây, quả chín tỏa hương thơm nức. Với lũ trẻ, vui nhất là tụ tập lại, bày ra đủ trò chơi với nhau, cùng nhảy tung tăng theo nhịp chân trẻ thơ đang cười vui rúc rích. Tuổi thơ tôi là những ngày Hè nào cũng đợi ba mẹ ngủ trưa là lại rón rén trèo cổng, đội nắng lui cui khắp bờ bụi để bắt dế, tìm tổ chim, lem luốc hì hụi đào khoai, câu cá hay nhiều hôm lại rủ lũ bạn đi hái trộm quả ổi nhà hàng xóm rồi lại ù té chạy khi bị con chó dữ nhà hàng xóm nhảy ra sủa ầm ĩ… Vậy nên, những ngày Hè đối với tuổi thơ ở quê là cả một thiên đường. Bến sông quê còn đó là những lần bì bõm, vùng vẫy quên cả ngủ trưa. Triền đê lộng gió là địa điểm lý tưởng để cả lũ nằm nghêu ngao hát sau khi chơi đùa đã thấm mệt. Chỉ giản đơn thế thôi nhưng mà ai cũng khát khao ước muốn thời gian một lần trở lại trong đời.

Những trưa mùa Hè nắng chang chang, tôi lại phì cười khi nhớ về ngày còn bé, khi nóng quá, không chịu nổi lại chạy đứng ngay trước cây quạt, vén áo lên tận ngực và ưỡn bụng lên hứng làn gió mát rượi. Một cảm giác thật là sảng khoái vô cùng. Lúc khoái chí lên lại ghé sát quạt, hét to oa oa để nghe tiếng chính mình vọng lại. Thú vui ngày Hè cứ thế vang lên trong cái nắng oi ả. Nghĩ về mùa Hè, tôi lại thấy nhớ về bà nội, nhớ về những đêm nằm trên võng cùng bà ngắm sao trời, được nghe kể những câu chuyện cổ tích thần tiên rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Giờ bà đã không còn bên chị em tôi nữa nhưng khi nhắc đến mùa Hè và những kỷ niệm thuở ấu thơ, tôi lại mỉm cười hạnh phúc vì đã có những ngày Hạ về rực rỡ nhất bên cạnh những người thân...

Theo Linh Châu/http://vanhocnghethuathatinh.org.vn/


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu