A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Hoa cải tháng Giêng, Hai

Chẳng ai biết tên hoa có tự bao giờ. Giữa nắng Xuân hoa cải như nàng thôn nữ hồn nhiên khoe sắc rạng rỡ, đung đưa trong gió nhẹ. Một chiều lang thang bắt gặp bên vệ đường sắc vàng rực rỡ như níu kéo một thời dĩ vãng khiến ai bỗng chợt thẫn thờ.

Tháng Chạp, cái lạnh còn se sắt, người dân quê tôi lại tất tả dọn cỏ xới đất trồng rau. Nào tần ô, xà lách, cải, hành ngò được gieo trên những vạt đất đã được dần tơi mịn. Khi từng tia nắng xuân trải vàng sưởi ấm xuống muôn vật cỏ cây cũng là lúc những mầm non hé nở, non tơ mơn mởn. Không gian như bừng lên sức sống, những luống cải trở mình vươn cao hân hoan trong nắng mới.



 Hoa cải cứ vấn vương gợi hoài niệm


Qua tháng Giêng, Hai những bông cải trổ hoa vàng rực một khoảng trời mênh mang. Gió đưa thoang thoảng thinh không nồng nàn mùi hương hăng hắc đặc trưng của loài hoa quê mùa, cứ ngập ngừng trong mỗi bước chân ai qua, để rồi dù đi xa vẫn còn nhớ mãi sắc vàng li  ti ánh trong mỗi chiều hoàng hôn. Những buổi sương mai cánh hoa như được dát bằng thuỷ tinh, trong suốt lấp lánh.   

Với tôi, không biết tự bao giờ hoa cải cứ vấn vương gợi hoài niệm về một thời quá vãng, nơi đó có dòng sông Thu Bồn chạy qua, là nơi tuổi thơ tôi chìm đắm trong những trò chơi con trẻ, trốn tìm trên những vạt cải ven sông mà kỷ niệm là sắc hoa vàng ám ảnh. Đó là nơi lũ trẻ chúng tôi vui đùa chơi trò đám cưới, hồn nhiên gắn những cánh hoa vàng trên tóc để rồi dần rơi rụng theo bước chân ai mỗi chiều; là nơi cô bé khóc òa khi những vòng hoa kết duyên rơi mất để bây giờ vẫn còn tiếc nuối một thời tuổi thơ vụng dại.

Mỗi giấc mơ là một thế giới huyền ảo, lung linh như những giọt sương đêm rưng rưng miền ký ức; có giấc mơ tôi thấy mình lạc vào giữa một cánh đồng cải vàng chạy dài vô tận, trở về với bãi sông rực rỡ sắc vàng, lòng chợt nao nao  trong niềm khát khao thầm kín của một thời thơ dại. Giữa mênh mông hoa, cảm thấy mình thật bé nhỏ, những xúc cảm trần gian bỗng rời xa chỉ còn lại sắc vàng đam mê, quyến rũ.

Quê tôi  mùa này bãi biền ven sông Thu Bồn trải dài trong nắng những thảm màu mê hoặc. Trong gió nhẹ thoảng mùi hương nồng nàn hăng hắc chợt nhớ bài hát năm nào “có một mùa hoa cải nở vàng trên bến sông, em đang thì con gái, đợi anh chưa lấy chồng” chợt thấy lòng lắng lại. Nơi quê nhà giờ này có lẽ cải đã ra bông, cô bé năm xưa vòng hoa rơi mất đã đi lấy chồng...

Vĩnh Lộc (Đại đoàn kết)


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

noData
Không có dữ liệu

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu