Mưa vào hạ
Cơn mưa đến tự bao giờ
Mà sao thân thiết vô bờ đó em
Đã từng khát giọt sương đêm
Trong cơn nắng hạn nên thèm tiếng mưa
Tiếng dài tiếng nhặt tiếng thưa
Tiếng xa ầm ĩ tiếng vừa nỉ non
Tiếng xua những bóng điêu tàn
Tiếng khua hy vọng tiếng đàn tương lai
“Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nhung gấm sắt mài nên kim”(*)
Ngỡ mình con mắt lim dim
Không mưa đã dựng mùa lên rực trời
Mưa về cho lúa xanh tươi
Cho cây kết trái cho người kết duyên
Cho em đời nhẹ ưu phiền
Tiếng mưa như tiếng mẹ hiền à ơi.
Huỳnh Duy Hiếu (theo baophuyen.com.vn)
-----
(*) ca dao