Quan Án giỏi thơ
Mỗi lúc hỏi kiện quan Án thường cầm con sấu đá đập chan chát xuống bàn để ra oai. Không những thế, quan Án còn quát tháo om sòm, rồi trợn mắt mắng nhiếc người ta đủ điều. Đôi khi còn tát tai người ta như thầy đồ đánh học trò vậy.
Tuy nhiên, ông ta lại là ông quan rất thanh liêm, xử kiện công minh chính trực. Song dầu sao, dân chúng vẫn không ưa cái lối xét xử thô bạo như vậy.
Một buổi sáng kia, lính canh thấy có tờ giấy dán ở cổng dinh, liền bóc vào trình quan. Đó là một bài thơ bát cú:
Án sát gì…
Miệng thì ư ử, mắt thì giương
Tát tai Tổng lý sao không nghĩ?
Xích tử triều đình dạ chẳng thương
Hỏi kiện lờ mờ giương mắt ếch
Án từ phê chữ dáng đuôi lươn
Nào là tổng lý ta đâu tá?
Xỏ khố khênh ra trả sứ đường.
Biết là sĩ phu địa phương làm thơ xỏ, quan Án tức lắm. Nhưng khác hẳn lúc xử kiện, ông ta vẫn cứ bình tĩnh như thường, không tỏ vẻ nóng nảy gì cả. Ông sai lấy một tờ giấy y hệt tờ kia, rồi cũng hoạ lại một bài bát cú theo nguyên vận.
Án sát Kiến An…
Gặp tuần hoa nở cánh hồng giương
Đù cha Tổng lý sao không nghĩ?
Xích tử triều đình dạ vẫn thương
Trộm cướp bỏ tù giương mắt ếch
Gian nan đòn đánh tuốt da lươn
Nếu còn có tráng quay đầu lại
Có bữa căng thây giữa sảnh đường.
Quan án sát sai lính dán cả hai bài thơ hai bên cổng dinh. Khách qua đường đều xúm lại xem. Ai cũng cho quan Án là người có tài và cư xử phải lễ. Rồi từ đó mọi người cũng hiểu và đỡ oán ghét ông ta.
(Theo Thi thoại –Văn học)