A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Nhà thơ già cũng "đoàn kết”

Nhà thơ Vương Linh tức Hải Lê lúc ấy đã gần 60 tuổi, làm Bí thư Đảng Đoàn, Phó Chủ tịch Hội Văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ. Ông trực tiếp phụ trách cơ quan Hội nên anh em văn nghệ sĩ, báo chí ở chiến khu hay gọi ông bằng cái tên trìu mến: "Vương lão tổ”.

Có một đêm, nghe anh em trẻ kể chuyện tếu táo, Vương lão tổ cầm lòng không đậu cũng tham gia, ông kể: Vào dịp Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1968, ông đi với một đơn vị trinh sát quân giải phóng từ căn cứ xuống đồng bằng. Trong đoàn có một anh lính trẻ vui tính, ông quên tên, cứ gọi tên là X đi. Một bữa, tới vùng ranh, đoàn gặp một toán các cô dân tộc rất trẻ cõng đạn đang ngồi nghỉ. Đoàn cũng nghỉ lại cạnh đó. X vui vẻ đến bên các cô nói:

- Chà, bộ đội, dân công gặp nhau vui hỉ, cho bộ đội bắt tay các dân công để đoàn kết.

Các cô cười ròn và lần lượt đưa tay cho X bắt. Bắt tay xong, X lại nói:

- Đoàn kết cách này chưa thật chặt chẽ lắm. Bộ đội và dân công phải hôn nhau thắm thiết.

Vừa nói, X vừa ôm đầu một cô trẻ măng, má đỏ hây hây hôn hơi lâu, rồi cô nữa, cô nữa. Nhà thơ Vương lão tổ đang mỉm cười về sự tinh nghịch của X sau đôi kính lão thì thấy một cô vừa vẫy tay cho ông vừa nói:

- Chú cũng đến đây "đoàn kết” chứ.

Và Vương lão tổ kết luận câu chuyện rằng:

- Tất nhiên mình cũng tranh thủ "đoàn kết” được mấy cái.

(Theo Tạp chí Non nước)


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu