Cuối thu…
|
Cuối thu làn gió mong manh
Đêm rơi nhẹ bẫng một vành trăng thon
Tôi ngồi vá mảnh tình con
Câu thơ sấp ngửa vuông tròn nhớ thương…
Cuối thu se sắt giọt sương
Nỗi buồn thấm ướt tơ vương phiến sầu
Lục bình trôi dạt về đâu
Giữa chiều đơn lẻ ngồi câu bóng mình
Cuối thu mưa nắng chùng chình
Đong tràn giọt nhớ xuống bình ưu tư
Thênh thang đời bỗng hoang vu
Bước chân lạc giữa mịt mù tháng năm
Cuối thu lòng chợt xa xăm
Về miền kí ức hỏi thăm duyên mình
Một hình một bóng lặng thinh
Mới hay mình đã trễ phiên chợ tình...
Kiên Bình (baoquangbinh)