A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Chùm truyện cực ngắn về những điều giản dị mà ý nghĩa trong cuộc sống

Đôi khi, trong cuộc sống, chúng ta cần chậm lại một chút, để nghỉ ngơi, để suy ngẫm rồi bước tiếp. Hãy đọc và suy ngẫm về những điều giản dị và ý nghĩa vẫn tràn đầy trong cuộc sống, để thấy rằng cuộc sống ngoài kia dù khó khăn, dữ dội, khốc liệt đến chừng nào, thì vẫn còn đó những điều tốt đẹp.

Một bài học

Vị tiến sĩ giáo dục xuất bản một cuốn sách gây tiếng vang khắp cả nước. Một hôm bà nhận được bức thư từ một độc giả, trong đó có đoạn: “Cháu là công nhân xây dựng thủy điện. Cháu đã đọc cuốn sách của bác cháu rất thích. Cháu rất muốn mua cuốn sách đó để tặng các thầy, cô giáo cũ của cháu nhân dịp Ngày nhà giáo sắp tới, nhưng hiện giờ cháu làm công trình ở vùng sâu không tiếp cận hiệu sách được. Bác có thể bán sách cho cháu và làm ơn gửi giúp cháu tới các địa chỉ sau đây không ạ?”. Bà tiến sĩ đọc danh sách những thầy, cô giáo mà độc giả nọ muốn tặng sách, ngồi trầm ngâm một lát, rồi viết thư trả lời: “Việc bán sách là của nhà xuất bản nhưng tôi vui lòng làm điều này giúp cháu bởi vì ngày hôm nay tôi đã nhận từ cháu một bài học về lòng biết ơn: Tôi không quên các thầy, cô giáo dạy tiểu học của mình, nhưng từ lâu rồi tôi không còn gửi lời chúc tới họ như cháu nữa. Cảm ơn cháu!”.

Phần thưởng

Cuộc thi điền kinh không chuyên kết thúc. Mọi người đổ xô đến vây quanh nhà vô địch. Duy nhất một người đàn ông ôm hoa đi về phía người cán đích cuối cùng. Người của ban tổ chức thấy thế vội tiến đến nói: “Thưa ông nhà vô địch của chúng tôi ở đằng kia cơ ạ!”. Người đàn ông mỉm cười nói: “Hãng của chúng tôi trao cả giải thưởng cho người chạy chậm nhất không bỏ cuộc!”.

Những cái ôm

Tỉnh dậy trong bệnh viện cô không thấy người nhà đâu cả. Nhìn sang giường đối diện cô thấy một bé trai khoảng hai tuổi đang đưa hai tay về phía mình gọi, “Mẹ! Mẹ!”. Cô chống tay ngồi dậy, nhìn quanh, thấy trong phòng không có người phụ nữ nào ngoài mình. Đứa bé vẫn nhìn cô và gọi mẹ không ngừng. Cô bối rối, cô suy nghĩ, rồi cô thả chân xuống đất, cố chiến thắng cơn chóng mặt để đi cà nhắc về phía đứa bé. Cô vừa mới đến mép giường thằng bé đã nhoài người ôm ghì lấy cô, vừa cười vừa reo “Mẹ! Mẹ!” đầy sung sướng.

Bác sĩ nói cả cô và thằng bé, hai bệnh nhân bị sang chấn tâm lý vì tai nạn giao thông, đều bình phục nhanh chóng đến mức khó tin.

Nguyễn Bích Lan/https://www.nhandan.com.vn 


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu