Ca dao tục ngữ về sự lẳng lơ (phần 1)
Bước lên xe kiếng đi viếng mả (mộ) chồng
Mả chưa cỏ mọc trong lòng đậu (thọ) thai
Buổi chợ đông sao em chẳng bán hàng
Để tan buổi chợ em dạo làng bán duyên?
Chỉ đâu mà buộc ngang Trời
Thuốc đâu mà chữa con người lẳng lơ
Cây ngô đồng không trồng mà mọc
Con gái xóm này chẳng chọc mà theo
Em có chồng xa xứ anh biết đâu mà tìm ?
Chính chuyên chết cũng ra ma
Lẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng
Chính chuyên chết phải đi không
Lẳng lơ chết có tiếng cồng, tiếng chiêng
Em chính chuyên anh cũng được nhờ
Lẳng lơ nào biết cõi bờ nào đâu.
Gái đâu có gái lạ đời
Chỉ trừ có một ông Trời không chim
Thổ Công Hà Bá cũng nhìn
Tề Thiên Ðại Thánh cũng chim làm chồng
Khăn chầu áo ngự xênh xang
Lẳng lơ mấy khúc tình tang tang tình
Nhác lên trông thấy bóng cô mình
Múa may nhảy nhót, rập rình với chú cung văn
Lẳng lơ chẳng một mình tôi
Làng trên xã dưới cũng đôi ba người
Lẳng lơ chẵng một mình tôi
Thanh Lâm, Ðồng Sớm cũng đôi ba người
Nói ra sợ chị em cười
Lấy chồng tháng chín, tháng mười đẻ con
Lẳng lơ chết cũng ra ma
Chính chuyên chết cũng khiêng ra ngoài đồng
Lẳng lơ con bế con bồng
Chính chuyên ai dễ cõng chồng đến chọ
Chính chuyên chết cũng ra ma
Lẳng lơ chết cũng khiêng ra ngoài đồng.
Chính chuyên chết có tiếng cồng
Lẳng lơ chết cũng cồng cũng chiêng