Ca dao tục ngữ về duyên phận con người
Phận đẹp duyên ưa
Phận đẹp duyên may
Phận đàn em ăn thèm vác nặng
Nhện đen phải mắng, nhện trắng được ăn
Người đời ai khỏi gian nan
Gian nan có lúc thanh nhàn có khi
Phận ẩm duyên hôi (duyên ôi)
Phận anh phải giữ lấy lèo
Đừng ham thả lỏng hiểm nghèo có khi
Phận bạc duyên đơn
Phận em sao lắm dở dang
Cầm tiêu, tiêu gãy, cầm đàn đứt dây
Phận em vô hạnh lấy phải chồng già
Người quen gặp hỏi: rằng cha hay chồng ?
Phận gái bến nước mười hai
Gặp nơi trong đục, may ai nấy nhờ
Phận gái mười hai bến nước trong nhờ đục chịu
Phận gái tứ đức vẹn tuyền
Công, dung, ngôn, hạnh giữ gìn chớ sai
Phận gái theo chồng
Phận già cơm hẩm rau dưa
Già quen việc nặng, già ưa nâu (*) sòng
Phận mỏng cánh chuồn
Phận người nát giỏ còn tre
Phận ta nát gỗ nhánh nè cũng không
Phận số lao đao phải sao chịu vậy
Tới số ăn mày bị gậy phải mang
Ốm đau chạy chữa thuốc thang
Đừng đi coi bói mua vàng cúng ma
Phận tuy rách rưới cơ hàn
Bướm ong chẳng chịu chàng ràng bên tai