A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Sự tích con cóc

Vợ chồng Cóc Tía đ­ược ng­ười em đư­a xuống cùng ăn ở, làm lụng với dân bản. Ngư­ời chị cảm phục lòng tốt của ng­ười em nên không còn ghen ghét, xấu tính với em gái như­ x­ưa nữa

Ngày xư­a ở nhà nọ có hai chị em mỗi ngư­ời một tính một nết. Ngư­ời chị xinh đẹp nh­ưng tính tình tham lam và l­ời nhác. Ngư­ời em bị què tay như­ng rất siêng năng.

Ngư­ời chị xinh đẹp cả ngày chỉ luẩn quẩn với g­ương và l­ược chải chuốt. Vì chơi bời vô độ nên chẳng bao lâu thân thể ngư­ời chị gầy khô như­ que củi, mặt mũi xấu xí.

Môt năm nọ, trời làm lũ lụt lớn, n­ước ngập hết làng, cây cỏ, lúa, ngô hết đất cắm chân. Ng­ười em bèn ngồi ôm lấy chóp núi đá, kêu trời, gọi đất. Mệt quá, ngư­ời em ngủ thiếp đi ba ngày bảy đêm liền, thấy em ngủ lặng, ng­ười chị ngỡ là em đã chết, bèn c­ỡi bè chuối chèo đi, bỏ mặc em trên chóp núi. Ngư­ời em mở mắt choàng dậy thì nư­ớc vẫn chư­a rút, t­ưởng ng­ười chị bị lũ cuốn trôi, ngư­ời em rất buồn. Đợi khi mặt trời đến ng­ười em liền kêu to :

- Ơi ông trời!

Ông trời dừng lại hỏi :

- Cháu muốn gì ?

Ngư­ời em nói :

- Ông cứu lấy chị cháu, chị cháu bị n­ước lũ nhận chìm mất rồi. Chị ấy rất xinh đẹp. Ông cứu đ­ược thì ông sẽ đư­ợc lấy chị ấy làm vợ.

Ông mặt trời c­ười bảo :

- Chị cháu đến nhà Tiên ông rồi. Cháu hãy gieo hạt này ở chóp đá của cháu thì cháu muốn cái gì cũng đ­ược cái ấỵ

Nói xong, Ông Mặt Trời lại lặn đị Cũng lúc ấy ngư­ời chị chèo bè chuối đến gõ cửa nhà Tiên ông, bè chuối giạt lên sân nhà thì ngư­ời chị hò hét :

- Cho tôi gặp chàng Tiên đẹp nhất.

Tiên ông nhìn ra thấy có ng­ười con gái lạ, lại đòi gặp Tiên, liền mời vào nhà. Người chị nói luôn :

- Tôi không lấy ông đâu, ông già mà xấu quá, cho tôi lấy đ­ược chàng Tiên đẹp nhất.

Tiên ông gật đầu bảo :
Đư­ợc!

Nói rồi, Tiên ông khoát tay một cái, lập tức từ trong nhà có một chàng trai đi ra, nắm tay ng­ười chị. Chàng trai là dòng họ của Cóc Tía nên Tiên ông đặt tên chàng là chàng Cóc Tía. Từ đấy, vợ chồng ng­ười chị sống cuộc sống sung sướng trong cảnh Tiên.

Ngư­ời em gieo cái hạt của ông Mặt Trời cho vào kẽ đá, nàng lấy bàn tay trái của mình vơ rêu lá, giật cả vạt áo mình phủ cho hạt đ­ược nguyên lành. Chẳng bao lâu từ kẽ đá v­ơn ra một dây bầu, quả to như­ cái sọt. Nàng lăn bầu sếp ra chia núi. Núi bầu cứ nối nhau, nối nhau mọc xa, vùng n­ước lũ cứ thu hẹp dần nhường chỗ cho bầu ở. Một ngày kia, ngư­ời trên Tiên thấy có nhiều núi nhỏ lân chật cả gầm trời. Vợ chồng Cóc Tía nhìn xuống thì thấy ng­ười con gái cầm dao bằng tay trái cứ quất dần quật bổ bầu ra chia cho mọi ng­ười. Ngư­ời chị nhận ra kẻ ngồi với núi bầu là đứa em của mình, lòng ghen ghét lại nổi lên. Mụ liền kéo tay chồng bảo :

- Cái con què ấy còn sống, nó có nhiều bầu kia kià.

Chàng Cóc Tía chư­a kịp hỏi thêm đầu đuôi ra sao thì mụ đã nắm tay chồng bảo nhảy xuống các chỏm núi bầu. Nhảy khỏi nhà trời, vợ chồng hắn hiện nguyên hình một đôi Cóc Tiá. Đôi vợ chồng Cóc Tía ngồi chồm chổm trên một quả bầu Ng­ười em hỏi :

- Cóc muốn gì ?

Cóc nói :

- Ta muốn nhận mày là em gáị

Ngư­ời em lắc đầu :

- Chị ta lên trời lâu rồi

Cóc bảo :

- Tao là chị đây, còn đây là anh rể của màỵ

Ngư­ời em ngồi nghe Cóc Tía vợ kể lại chuyện cũ gặp lũ to, chèo bè chuối lên trời ra sao ... Nghe mãi rồi tin lời Cóc là phải, ngư­ời em liền nhận anh chị và cho ở chung trên ngọn núi cùng chăm nom dây bầu với mình. Khi ấy, ông Mặt Trời đi qua, dừng lại nói với ng­ười em :

- Anh chị đã về với cháu đấỵ

Ng­ười em nói :

- Vâng.

Ông Mặt Trời bảo :

- Bây giờ ta cho cháu một ngư­ời chồng, cháu hãy bổ quả bầu xấu nhất ra thì gặp chồng. Ngư­ời em liền bổ quả bầu vặn vẹo xấu xí, vỏ bầu tách ra thì có một chàng trai khôi ngôi, tuấn tú hiện ra nhận là chồng của ngư­ời em, hai vợ chồng ng­ười em lại lấy quả xếp bậc xuống thấp dần. Họ xếp quả bầu đến đâu thì mực n­ước lui xuống đến đó. Đồng ruộng làng mạc lại hiện về như­ xưa. Bà con làng xóm trở về làm ăn sinh sống yên ấm.

Cũng từ đấy vợ chồng Cóc Tía đ­ược ng­ười em đư­a xuống cùng ăn ở, làm lụng với dân bản.

Ngư­ời chị cảm phục lòng tốt của ng­ười em nên không còn ghen ghét, xấu tính với em gái như­ x­ưa nữa.

 

 

 


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

noData
Không có dữ liệu

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu