A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mùa Xuân và hoa

Khi cây lên bông - như vũ trụ lên đèn, người trong thành phố say đắm chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bông, xuyên qua ánh nắng Xuân, các nàng bông thật yêu kiều, hồn người lâng lâng như say men rượu. Xuân và bông không thể thiếu nhau. Cha đã đem cả mùa Xuân đặt tên cho tôi, vì vậy tôi phải là bông của Mẹ, dù ở lứa tuổi nào tôi vẫn thích là nụ bông của Mẹ - một nụ bông có nhuỵ mang hương thơm tình người.

 

 
Mùa Đông năm nay chỉ ghé thoáng qua, vừa đủ lạnh để chỉ cần hai bàn tay xoa nhẹ vào nhau cũng đủ ấm. Rồi Xuân lại đến, trời đã sang Xuân - quận Morris nơi tôi ở bừng lên sức sống. Thời tiết thật dễ chịu, hai tuần lễ qua nắng Xuân nóng hơn bình thường, làm những hàng cây lúng túng - tưởng nhầm rằng chúng đã ngủ Đông một giấc muộn dài.

Cây thức dậy, vội vã khoác lên mình những chiếc áo bông (*), đứng dọc theo ven đường, bên hàng rào, ... chờ người qua lại trầm trồ, xuýt xoa khen bông đẹp. Cây vào mùa Xuân thật màu mè, không e thẹn, có bao nhiêu màu áo bông đều đem ra khoe khoang mặc - như để được xứng danh "Nàng Bông" sống trong một bang được mệnh danh là "Garden State".

Bông khác tính với lá. Vào mùa Thu - Lá mang phong cách kín đáo, lãng mạn, trữ tình, nồng nàn, da diết. Bông của mùa Xuân thì rõ nét tươi cười, điệu đà, duyên dáng, tha thiết, ngọt ngào. Bông của thiên nhiên tượng trưng cho những nụ cười tươi đẹp trong cuộc sống. Vì thế khi tôi nhận được một nụ cười chân thật, tươi đẹp của ai đó dành cho mình - ví như tôi nhận được một nụ hoa. Mấy nàng bông năm nay rất điệu, diện tông màu thật đúng mốt - trắng như tà áo tuổi học trò, vàng như màu áo của một hoàng hậu kiêu sa, hồng như đôi môi mọng, tím như đôi mắt biếc hồ Thu. Sắc Xuân làm tôi chợt nhớ đến lời của một bài hát "khi vũ trụ lên đèn, thành phố ngả nghiêng, men rượu say mèm ... "   Khi cây lên bông - như vũ trụ lên đèn, người trong thành phố say đắm chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bông, xuyên qua ánh nắng Xuân, các nàng bông thật yêu kiều, hồn người lâng lâng như say men rượu. 

Xuân và bông không thể thiếu nhau. Cha đã đem cả mùa Xuân đặt tên cho tôi, vì vậy tôi phải là bông của Mẹ, dù ở lứa tuổi nào tôi vẫn thích là nụ bông của Mẹ - một nụ bông có nhuỵ mang hương thơm tình người.

Cũng có đôi khi vào một Chủ nhật ngày xuân, khi những cánh hoa anh đào tung bay trong gió - rơi xuống hôn nhẹ trên gò má tôi - bất chợt tôi muốn làm dáng với mùa Xuân, với chung quanh những bông hoa tràn đầy sắc thắm - đã khởi sắc một điểm son duyên dáng nhẹ nhàng. Bước chân trong gió xuân nhẹ tênh, không còn in hằn trên nền cỏ, vì gót giày được điểm tô bằng những cánh hoa mỏng mịn màng.  

 ... Một ngày xuân, viết cho ngày Thanh minh tưởng nhớ đến Cha Mẹ.

Dạ Lý (Hoa Kỳ)

(*) Bông tức là hoa, theo cách gọi của người miền Nam.

 



Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu