Nhớ!...
Buổi chiều rực rỡ ở Hồ Tây, Hà Nội. Ảnh minh họa |
Thao thức từng đêm nhớ, đợi chờ
Tình người viễn xứ gửi trong mơ
Đêm đêm ký ức soi trong mộng
Trở lại quê nhà một hồn thơ.
Hà Nội hôm nay dưới sương mờ
Tiết Đông lạnh lẽo có bơ vơ?
Hồn ta về lại thành đô ấy
Trao cả tình thương, nỗi trông chờ.
Dẫu đã rời xa… xa… rất xa…
Dẫu thấy bầu trời rộng bao la…
Vẫn mong về lại khung trời ấy
Một chút quê nhà, nặng hồn ta.
Hoa sữa giờ này có còn không?
Liễu rủ ven hồ bóng chờ trông…
Hồ Tây lộng gió hồn man mác
Lặng lẽ mình ta giữa tuyết bồng.
Nỗi nhớ cồn cào cứ vấn vương
Tết sắp đến rồi tuyết trắng đường
Mẹ già ngóng đợi nơi xa ấy
Một tiếng nấc trào, bóng quê hương.
Trần Thanh Sơn (Hungary)