Muốn giữ nắng chiều
....Bao năm ở phố bon chen/ Nay về cạnh mẹ bỗng quên mọi điều/ Ngọt ngào sao món bún riêu/ Bỗng dưng muốn giữ nắng chiều đừng tan!
Bình yên trong chốn mênh mang
Cánh diều say gió nắng vàng mật ong.
Khói lam rơm rạ mẹ mong
Câu thơ nước lũ cởi lòng tặng ai.
Em đi tìm lại bóng dài
Trên đê tay nắm… gọi hoài trong mơ.
Mẹ già tần tảo vẫn chờ
Ngóng tin thành đạt mắt mờ tháng năm…
Tìm về quê mẹ xa xăm
Cảnh chiều bỗng nghẹn… mẹ nằm cô đơn!
Bất ngờ không trách không hờn
Run run ôm chặt mừng rơn con về
Tiếng cười đánh động làng quê
Cây đa nhắc lại lời thề đã hoen
Bao năm ở phố bon chen
Nay về cạnh mẹ bỗng quên mọi điều
Ngọt ngào sao món bún riêu
Bỗng dưng muốn giữ nắng chiều đừng tan!
Lâm Việt Tùng (Hà Lan)