A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mong cha từ bom đạn

…Bao điều Cha căn dặn/ Nằm trọn hẳn trong mơ/ Con giữ mãi từng giờ/ Như nước cờ, cách giải…

Ảnh minh họa 

Nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ bắt được châu chấu
Giấu gấu áo mang về
Mẹ nũng nịu, vỗ về
Lòng ta thấy thỏa thê
Vì ta mê châu chấu.

Lớn lên trong nung nấu
Sống giật gấu vá vai
Cuộc sống những ngày dài
Vẫn mơ hoài một vế,
Dẫu biết rằng không thể
Nhưng tuổi trẻ ước ao
Bỗng đâu Bụt hiện vào
Rồi trao ta điều ước.

Như bao người đi trước
Cha cất bước ra đi
Sớm thắng Mỹ trở về
Trong niềm vui hoan hỷ,
Rồi cha con thủ thỉ
Kể chuyện Mỹ thật hay
Bay đừng nghĩ chúng mày
Là đánh hay, đánh giỏi.

Và bao chuyện Cha nói
Con cứ hỏi liên hồi
Cha dạy cách ở đời
Muôn vàn lời thấm thía.

Đời con ơi! Ân nghĩa
Sống có nghĩa có tình
Ranh giới giữa nhục vinh
Là do mình định đoạt,
Sân, si nên giải thoát
Và dứt khoát tránh xa
Tâm luôn ở trong ta
Là điều Cha mong đợi.

Rồi nhân tình thế thái
Mỗi lần vấp đừng ngại
Để cho ta bớt dại
Làm lại lắm điều hay,
Sự cố gặp, chẳng may
Đừng bó tay, can đảm!
Tình ở tận khảm tâm
Cách giải quyết theo tầm
Không làm ầm hỏng việc.

Ở đời rất đáng tiếc!
Có những việc không hay
Đang xảy ra hàng ngày
Chẳng cần sai hay đúng
Tùy nghi con áp dụng
Con coi chừng áp dụng.

Giật mình thấy mông lung
Một vãn cảnh mịt mùng
Đã đi cùng năm tháng
Chỉ một thoáng mơ hoang
Lòng con thấy rộn ràng
Giấc mơ vàng tuyệt đẹp.

Lời Cha khuyên có Thép
Con xin phép ghi Tâm
Để sưởi ấm cõi lòng
Làm hành trang cuộc sống.

Rồi mong ngày giải phóng
Sống trong cảnh vắng Cha
Mong khúc khải hoàn ca
Sớm tỏa khắp nước nhà
Gia đình ta đoàn tụ.

Hai mẹ con tự nhủ
Chắc chẳng đủ thời gian
Cuộc chiến còn gian nan
Sức sống đã héo tàn
Như ngọn đèn trước gió,
Và cũng ngay từ đó
Nội giao phó việc đời
Thảnh thơi miền cực lạc.

Một nỗi đau tan tác
Tạm gác được ít lâu
Lại dồn dập âu sầu,
Đầu mùa Thu năm ấy
Xã mang giấy đến nhà
Báo ngày Cha tử trận.

Thêm nỗi đau bất tận
Quặn thắt tận tâm can
Biết rằng phận cơ hàn
Sẽ muôn vàn điều khó.

Con đi ra đây đó
Nhìn cảnh có Phụ thân
Với độ tuổi tiên thần
Mười hai lần đón Tết,
Ngần ấy lần tha thiết
Được nhận biết mặt Cha
Nay Cha mãi đi xa
Làm lòng ta thắt quặn.

Bao điều Cha căn dặn
Nằm trọn hẳn trong mơ
Con giữ mãi từng giờ
Như nước cờ, cách giải.

Gặp những người từng trải
Lúc điều phải, ý hay
Con lượm nhặt từng ngày
Thay điều Cha dạy bảo.

Tháng ngày dài tần tảo
Rồi qua Hạ, hết Đông
Con cũng đủ cánh, lông
Nhờ công Mẹ vun trồng.

Cuộc sống những ngày ấy
Nay ngẫm thấy xót xa
Tình phụ tử bao la
Tràn ngập đến mọi nhà
Vậy mà ta không có,
Sống trong cảnh khốn khó
Nỏ biết ngỏ cùng ai
Bĩ cực mãi bám dài
Chờ Thái lai chiếu rạng.

Qua đường dài mấy chặng
Nay tóc lặng phơi sương
Ký ức một chặng đường
Vấn vương hoài theo mãi.
Không riêng mình từng trải
Bao bạn phải cảnh chung
Chịu cuộc sống khốn cùng
Và cùng chung cảnh ngộ.

Dòng tâm tình thổ lộ
Cùng các bạn muôn phương
Trời đã rủ lòng thương
Nay điểm sương đầu bạc
An lạc cùng cháu con,
Nhưng mong ước mãi còn
Búp măng non cần lắm!
Ân tình thắm thiết tha
Sự tuyệt đỉnh thăng hoa
Nhận cứng rắn nơi Cha
Mẹ dịu thoa âu yếm.

Sắc Xuân hoa đã điểm
Chút chia sẻ nỗi niềm
Chúc nhà nhà bình yên
Ngày đoàn viên ấm áp.

Phạm Hồng Hải (CHLB Đức)


Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu