Gửi người em gái quê hương
Anh ở trời tây Thu bớt lạnh
Bởi nắng quê nhà, ấm lòng anh
Từ đôi mắt ướt buồn lóng lánh
Từ mái tóc mây, ngọn gió lành
Quê nhà Thu đến, quả trĩu cành
Sài Gòn không biết có nắng hanh
Áo mỏng em mang; trời chưa lạnh
Em nhặt nắng vàng gửi cho anh
Em gửi cho anh, bóng dừa xanh
Sầu riêng, một trái để mình anh
Nước mát phù sa, dòng sông Cửu
Điệu lý, giọng hò, rộn mái tranh
Nửa vòng trái đất mình xa cách
Một chút tâm tình gửi trời xanh
Tới người em gái dáng hiền lành
Hình bóng quê nhà, gợi trong anh.
Duy Tân/(Cộng hòa Czech)