Đi đi em !!!
Tặng em buổi chia tay...
(Viết thay cảm xúc của một người bạn tai Praha)
Anh như "hiệp sỹ’" già bất lực
Thấy người thương mà chưa giúp được gì
Đau lòng anh nhìn mỗi bước em đi
Mà quặn thắt cho đến khi xe khuất
Anh ra về nắng chiều dần tắt
Đoàn tàu nặng nề, chở nỗi nhớ vào đêm
Vẫn chỉ hình bóng em
Anh bần thần vơ vẩn
Em đâu rồi, xin em đừng giận
Lần gặp đầu, những khao khát chưa vơi
Lần gặp đầu ngắn ngủi quá thôi
Vì vội vã em phải đi thăm bạn
Anh cùng đi với em thêm một đoạn
Rồi em đi không biết đến bao giờ
Rồi em đi về chốn bơ vơ
Nỗi nhớ này, anh xin gửi vào thơ
Trang nhật ký trên Email khép lại
Mà trong đêm...
vẳng tiếng em vẫn gọi
Cứ xa dần,
cứ khắt khoải,
trong đêm ./.
Đoàn Cát (Ostrava - CH Czẹch)











