Đêm thu Hồ Gươm
Một thời để nhớ - Tôi viết bài thơ này để nhớ về kỷ niệm mối tình đầu của tôi vào năm 70 của thế kỷ trước, lúc đó chúng tôi đều là sinh viên năm thứ ba khoa Toán, Đại học Tổng hợp Hà Nội. Vào một đêm thu, hai chúng tôi lững thững trên cầu Thê Húc ngắm trăng lung linh soi bóng mặt Hồ, lòng tràn đầy mộng mơ về cuộc sống mai sau...
Nước Hồ lay tháp Thiên Thanh
Rỡn rờ liễu rủ buông mành chờ trăng
Trăng ngần đợi gió dẫn sang
Tháp Rùa lấn bóng thênh thang mây trời
Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi
Liêu xiêu câu hát ru hời người ơi
Ngọc Sơn run rủi cõi đời
Nao lòng nỗi nhớ một thời Hồ Gươm.
Chu Văn Keng (
Nguồn:quehuongonline.vn Copy link