Chùm thơ Xuân
Trời xa, nhớ Tết quê nhà
Tết thủa thiếu thời, nhớ bao nhiêu
Mẹ tôi tất bật, lo đủ điều
Dọn nhà, dọn cửa, rũ giường chiếu
Cây nêu cha dựng, chuông khánh kêuHòa chậu nước vôi cha quét lại
Cổng ngõ, tường hoa đẹp như mới
Phiên chợ ngày mai, cả năm đợi
Giúp mẹ để rồi mai đi chơiHôm nay là phiên chợ Tết đây
Người đông sợ lạc, mẹ dắt tay
Đến dẫy tranh gà, câu đối đỏ
Bên chiếu ông đồ, người đứng quâyGiấy đỏ trải ra, nghiên mực đầy
Cung kính mọi người chờ xin chữ,
Nét chấm, nét ngang rồi nét lượn
Từng chữ, từng hàng như rồng bayChẳng uống rượu mà ai cũng say
Vội vã người người đi như chạy
Cả năm, tất bật cho mấy ngày
Thiếu đủ, sắm mua còn hôm nayNgũ quả, chuối cam cha đã bày
Chùm cau nằm cạnh chúc trầu cay
Bánh trưng, mứt đỏ sao khéo vậy
Đào thắm một cành, quất một câyTrên mâm xôi đỏ, một chú gà
Cánh xòe cổ nghểnh, mỏ ngậm hoa
Chờ đến Giao Thừa, cả nhà thức
Chắp tay thành kính, khấn ông bàCha rót rượu Xuân, chúc cả nhà
Tôi mừng tuổi mẹ, chúc tuổi cha
Năm mới cả nhà nhiều sức khoẻ
Làm ăn, mọi mặt phát tài raSáng mai Mồng Một, lệ xông nhà
Mẹ dặn, xóm giềng chớ chạy qua
Bưng bê mọi thứ phải cẩn thận
Lỡ tay đổ vỡ rông cả nhàNăm tháng cứ trôi, bao Tết qua
Cha đã quy tiên theo ông bà
Tết, mẹ có bày mâm ngũ quả
Nhớ Tết, trời Tây con vẫn xa.
Duy Tân (Cộng hoà Séc)
Xuân Xa Quê
Giờ này đất nước vào Xuân,
Khắp nẻo quê hương người người trẩy hội;
Gái trai đi hái cành lộc mới,
Đem Xuân về chúc phúc Mẹ, Cha.
Giờ này nơi phố phường, thôn ấp,
Nhà nhà đoàn tụ,
Thắp nén hương thơm tưởng nhớ cội nguồn,
Yên lặng bên nhau nguyện cầu hạnh phúc.
Và hẳn có lúc nào
Thảng thốt
Tiếng ai nhắc tên người đi xa...
Giờ này đất nước vào Xuân,
Giờ này quê nhà đón Tết;
Vạn cây số đường xa,
Năm tháng dài nơi đất khách.
Buồn, vui -
Thôi phó mặc thời gian,
Xin dành phút giây hướng lòng về Đất Mẹ.
Ôi, đất nước nghèo,
Quặn đau đến thành hình thể;
Thành hình chớp lóe:
Căm hờn và thương yêu!
Hoài Thu (CHLB Đức)
Tình Xuân
Liễu rủ bên bờ suối tóc lay
Tình Xuân phơi phới gió heo may
Quê Hương khởi sắc đầu tư đến
Đất Nước chuyển mình cất cánh bay
Lất phất mưa ngâu đào lẫn trúc
Chan hòa nắng ấm cúc xen mai
Rượu Xuân vui vẻ cùng bằng hữu
Rộn rã từng tràng thoả thích thay.
Gia Phong
Hoa tuyết mùa Xuân
Anh viết bài thơ bên dòng sông Đa-nuýp
Trời châu Âu hoa tuyết trắng ngần
Em rất xa, em rất gần
Anh vẫn bên em mùa Xuân năm trước
Đi chợ Tết Đồng Xuân, Hàng Đào, Hàng Ngang, chợ hoa Hàng Lược
Ngắm hoa Ngọc Hà, màu trắng lay-ơn, cúc vàng, thược dược
Và sắc màu tím biếc vi-ô-lét em yêu
Ôi! Lòng anh da diết những chiều
Nỗi nhớ quê hương tình yêu đất nước
Đôi thiên nga đang bên nhau âu yếm
Bơi bồng bềnh trong hoa tuyết trên sông
Nhớ em dặn phải giữ gìn thật ấm
Khi xa em đến xứ sở lạnh lùng
Em chớ lo, hoa tuyết rơi là điềm báo vui mừng
Đất ấp ủ một mùa vàng bát ngát
Ở nơi xa lòng anh tự hát
Về mùa Xuân đất nước chúng ta
Lúa vẫn vươn xanh qua mùa giông bão
Về những làng hoa, về những khu nhà mới cất
Về những con đường ra Bắc vào Nam
Về những con tàu hối hả đến giàn khoan
Về Trị An, Hoà Bình và những vùng than
Điện thắp sáng những bản làng bao năm tăm tối
Xuân đất nước đang ửng hồng ngày mới
Xuân đến cùng ta, đến với mỗi cuộc đời
Anh muốn làm một làn mây trôi
Theo ngọn gió về phương trời Tổ quốc.
Thanh Cao (Hungary)
Mùi Mẹ, hương Tết
Một chút chiều chờ tan vào hư không
Còn mơ ước ngày đừng tắt nắng
Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng
Mà lòng con xa xứ chạy loanh quanh
Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh
Nhớ mùi Mẹ quyện bền trong lá chuối
Mùi yêu thương từ hồi con chưa biết nói
Thuở bồng con tay này, Mẹ chụm lửa tay kia
Thời gian dài quên đuổi sắc hương đi
Hồn xa quê vẫn đọng hoài hương Tết
Đâu ai biết hương đầu năm trong vắt
Vẫn trộn đầy mùi Mẹ từng quen
Đêm thoảng qua ngày, ngày ngả về đêm
Đông chưa ngủ yên, Xuân đã chờ mở mắt
Như ai đem làng quê vùi trong đất
Người bên này bờ cũng nghe Tết dậy hương
Mẹ ơi! Con còn đây mùi Mẹ y nguyên
Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc
Chiếc áo mới đầu năm con mặc
Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy.
Con bên này nhớ Mẹ bên kia
Như xa lộ thẳng đường không sao khác
Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết
Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm!
Trần Kiêu Bạc (Hoa Kỳ)
Con kể mẹ nghe
Lại mùa Xuân nữa sắp qua
Mẹ già bịn rịn trông xa ngóng gần
Cam vườn vàng thắm nỗi lòng
Con xa nhớ mẹ cho lòng đa mang
Ai về nhắn với mẹ cha
Tuy xa nhưng tấm lòng ta rất gần
Ai về nhắn với tương phùng
Xưa câu tri ngộ xin người đừng quên…
Xuân về xanh sắc trăm miền
Lộc no sương sớm quê thơm khói chiều
Hình quê bóng mẹ thân yêu
Gần thôi con kể bao điều mẹ nghe…!
Xuân Tình (CHLB Đức)