Ân tình quê hương
Cho dù có đi nơi đâu
Quê hương yêu dấu, nặng sâu ân tình
Quê hương, nơi mẹ cha sinh
Sắn khoai, rau cháo, nuôi mình nuôi ta
Mồ hôi lưng ướt áo cha
Siêu siêu bóng mẹ, tiếng gà canh khuya
Thinh không vẳng tiếng chuông chùa
Ngọn tre chèo bẻo gọi mùa hè sang
Hoa gạo đỏ ối cổng làng
Đêm bầy đom đóm rộn ràng bay ra
Cánh cò bay lả đồng xa
Chao ngiêng cánh võng, tiếng bà à ơi
Tình quê, rau muống, mùng tơi
Áo nâu, chân đất, tình người bền lâu
Một đời cha mẹ thương nhau
Râu tôm nấu với ruột bầu vẫn ngon
Đẽo vuông, rồi mới vót tròn
Có quê hương mới cho con nên người
Gốc bền, cành lá mới tươi
Con chim có tổ, con người có quê
Đi đâu rồi cũng nhớ về
Cây đa, bến nước, con đê, mái đình
Có ai quên được quê mình
Bao nhiêu xa cách, ân tình bấy nhiêu
Nguyễn Duy Tân (CH Séc)