A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Hương mùa Thu

Mùa Thu đã về trong từng tán lá cây vườn nhà tôi, những quả sấu chín màu vàng rụng rơi lộp bộp. Tiếng ve thôi ngân nga tán lá, ve ủ mình đợi mùa hè sau rỉ rả vòm chiều. Đứng giữa khoảng sân nhỏ trước nhà, một mùi hương dịu ngọt phảng phất ở đâu không biết. Mùi hương gợi nhắc, đưa tôi trở về ngày thu xưa, ngày chưa cũ bởi trí nhớ tôi luôn hong khô tươi mới.

Hương mùa Thu, là khi mẹ tôi đi chợ về, mẹ mua những quả thị vàng trong chiếc làn nhỏ. Hương thị thơm cứ neo đậu vào khứu giác, phảng phất thứ mùi hương ngọt ngào của mùa Thu. Tôi chẳng bao giờ nỡ ăn mùi hương ấy, chỉ hít hà, thậm chí đặt vào chiếc túi tết hình quả trám bằng dây gai. Mùi hương ấy thêm phần trang trọng khi được gói ghém điệu đàng. Mùi hương cũng đáp lại tấm lòng thơm thảo ấy của tôi bằng màu vàng ươm sắc nắng trong quả thị tươi lâu hơn, đượm hương sâu hơn. Sâu đến nỗi cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ như in, rõ nét. Dù tuổi thơ ngày ấy đã trôi rất xa.

Ảnh minh họa

Hương mùa Thu, là khi vào đầu năm học mới, tôi được ba mua cho những quyển vở trắng tinh. Từng trang vở lẩn khuất thứ mùi thơm tho của giấy, một thứ mùi thơm của trinh nguyên cứ thôi thúc tôi hít hà và xoa bàn tay nhỏ vào từng dòng ô ly mềm mượt. Mùa Thu nắng hanh rải thảm dưới sân trường, chúng tôi rộn rã vào lớp học khi nghe tiếng trống điểm tùng tùng. Cô giáo cho tôi mượn bút khi chiếc bút máy của tôi viết nhiều hết mực. Hôm đó về tới nhà, một mùi hương từ bàn tay cô giáo hình như đọng lại trên trang vở của tôi, thơm hơn cả mùi giấy mới. Mùi hương cứ nhẹ nhàng len lỏi vào khứu giác mà lưu hương từ đó, thoang thoảng bay.

Hương mùa Thu, là những ngày chúng tôi đi học về, bánh xe đạp bám đầy rơm rạ. Vụ lúa mùa bội thu khi những rạ rơm thơm ngát phơi đầy đường. Chúng bám vào tất cả những ai đặt chân đi qua. Nếu chị gái tôi cắt cỏ trên đồng về, rạ rơm vương vào đôi quanh gánh. Nếu bà nội đi ra chùa, rạ rơm bám vào chiếc gậy. Bà nội miệng cười đen láy hạt na, con đường ra chùa thơm phức mùi rơm rạ. Thứ rạ rơm giỏi níu bước chân ai, chúng tôi cứ ì ạch chiếc xe mà mãi không qua được con đường ấy. Chiếc khăn quàng đỏ bay bay theo gió mùa thu, nét cười trong veo của chúng tôi như viên bi thủy tinh lăn tròn trên nền đất. Nét cười chẳng lẽ cũng có hương thơm?

Hương mùa Thu là khi vầng trăng tròn vạnh trên đầu, trăng tròn nhất là đêm rằm tháng Tám. Bọn tôi thắp lửa vào chiếc đèn ông sao năm cánh, mỗi đứa một ngôi sao nối đuôi nhau ra sân đình đợi chia quà. Mùi bánh dẻo, bánh nướng thơm lừng và ngọt ngào đến thế! Cả hương thơm từ những tép bưởi căng mọng bọc trong màu da sần chín ươm vàng óng. Chỉ ngửi mùi hương ngọt ngào cũng đủ no rồi chứ chẳng cần ăn. Tôi cùng các bạn vui Trung thu múa hát, vầng trăng sáng trên đỉnh đầu, dải mây trắng thả rơi trên nền trời đêm xanh thẳm, như chiếc khăn voan của nàng thiếu nữ đang bay lượn trong vũ điệu mùa thu.

Nắng Thu bắt đầu vươn mình, trải lụa khắp nơi. Nắng Thu không còn oi nồng mà giục quả na mở mắt, giục bông lúa gục ngọn, giục em thơ đến trường và giục mùi hương ngát thơm nơi vườn nhà. Hãy hít thật sâu mà xem! Hương Thu đang len lỏi đâu đây rất khẽ và êm!

Thanh Nga/ laodongthudo.vn


Tin liên quan

noData
Không có dữ liệu

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu