A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Bông hồng trên ngực áo

Người ta reo vui chào tháng tám, sắp xếp cảm xúc li ti, dịu êm, ồn ã từ ngày cũ cho những ngày đang bắt đầu. Tháng tám, tôi nhìn cuộc đời mình rộng lượng bằng đôi mắt của mẹ tôi. Lem nhem một chút, quê mùa một chút nhưng tinh khôi, trong vắt. Thêm một mùa vu lan tôi còn có mẹ. Bông hồng tôi cài lên ngực áo mình là một bông hồng màu đỏ. Đó là món quà lớn nhất mà tạo hóa đã ưu ái cho tôi. Và tôi đã khóc. Vụng về, con trẻ.

 
Từ bé đến lớn, tôi chưa bao giờ được cha mẹ tổ chức sinh nhật. Không bao giờ tôi nhận được quà khi mang về chiếc giấy khen học sinh tiên tiến như cô bạn hàng xóm. Mẹ không nói, không giải thích, không chỉ dẫn tôi làm thế nào để trở thành một cô gái hoàn hảo…
 
Mẹ tôi chỉ có cái dáng gầy gò đổ nghiêng trên vách, nhiều năm bà ngồi bên bếp lửa với nồi ngô bung sôi lục bục những ngày mưa đổ ào, nhánh sông Mã ngang qua làng cuồn cuộn đục ngầu. Bão về. Đường ngập nước, nhão nhoét bùn lầy. Mẹ mang cho chúng tôi tấm áo mưa mỏng, bốn đứa cầm bốn góc luội chuội dắt díu nhau đi tìm con chữ. Khói luồn qua mái ngói ướt sũng rồi tan ra không dấu vết. Đôi mắt mẹ không hiểu là vui hay buồn. Bà đăm đắm nhìn bầy con đang phụng phịu với món ngô bung trộn muối vừng, nhìn mưa, nuốt ực nỗi lo toan vào sâu trong ngực mình.
 
Một giấc mơ ư? Hay là một vết cắt từ quá khứ? Nước mắt tôi tràn ra, nóng rồi lạnh. Tôi nghe nó rớt xuống tai mình. Tiếng nấc cứ đầy trong cổ, nghẹn ứ.
 
Mùi hương duy nhất của mẹ tôi là mồ hôi trộn lẫn nắng, gió, bụi đường, bùn đất. Lam lũ, cam phận. Nó khác lạ, đối nghịch mùi nước hoa Latino, Paris EDP, hay Carnival, Parour… mà người đàn bà ở phố ngang qua tôi mỗi ngày. Quý phái và yểu điệu. Một người đàn bà khác lại đeo vào những ngón tay dài, thon thả, trắng nuột những chiếc nhẫn đính đá màu xanh lục, ngọc trai, dây chuyền Sapphire Nam Phi hơn một triệu đồng một carat… Mẹ tôi cuộn vào ngón tay mình những sợi chỉ, vá áo cho cha, vá những đôi dép nhựa rách mép cho tôi, vá những chiếc bao soọc rắn thấp thỏm đợi mùa. Đôi bàn tay xương xẩu, thô kệch, cứng đờ. Đàn bà ở phố xúng xính áo quần với những bộ đồ công sở ....  Mẹ tôi, suốt cả mùa gặt bà chỉ một chiếc áo phông rộng thùng thình, bạc màu mưa nắng. Mồ hôi đầm đìa. Tranh thủ nghỉ trưa giặt vội ở mương rồi vắt lên cây ven ruộng. Chỉ cần ăn xong bát cơm cha đưa thì áo đã khô rồi. Đôi dép nhựa cả ngày nằm im lìm một góc, chỉ đến khi mâm cơm cuối chiều dọn lên mới thấy mẹ luồn dưới chân mình. Những ngày tất bật với mùa, mười giờ đêm mẹ vẫn chân trần sảy lúa… Mẹ tôi sẽ choáng ngợp và ngạc nhiên lắm khi thấy mâm cơm nhiều món, nấu nhạt và bày biện kiểu cách. Bữa ăn của bà đơn giản là dưa cà, cá kho để nhiều ngày, đậu phụ chưng tương hạt, canh rau hái trong vườn đôi khi có muối mà thiếu bột ngọt.  Thế giới của mẹ khác biệt và đặc biệt. Mùi mồ hôi ấy đã ấp ôm để tôi quen hơi mà không giật mình mỗi đêm. Đôi bàn tay ấy đã không ngơi nghỉ để chúng tôi có những vốc gạo trắng ăn thay ngô bung. Những bữa ăn đạm bạc, cần kiệm, kham khổ đã dạy tôi phải cố gắng và đứng dậy như thế nào…
 
Công việc, cuộc sống xa nhà với bao điều riêng tư cứ cuốn tôi đi. Nhiều năm. Tham lam. Vô tâm. Có rất nhiều giấc mơ trong rất nhiều năm, yêu thương, hờn giận, vứt bỏ, níu giữ những mê mải rong chơi cùng một vài người không xứng đáng, nhiều khi tỉnh ngộ thì mọi thứ đã tuột khỏi tay mình lạnh cóng, bỏng rát. Những cơn sốt nửa đêm, những chiều mưa nơi đất lạ rát mặt, ướt đầm, cô đơn. Vô thức tôi gọi “mẹ ơi”. Từ lúc chạm mặt với nỗi đau cho đến khi kiệt cùng chịu đựng, khi tưởng như mình sắp đánh rơi mình… tôi tìm về với mẹ. Đó là người đã gom giữ tất cả những thiệt thòi, khó nhọc để chúng tôi vững vàng sống, đi và yêu theo cách của riêng mình.
 
Tiếng chuông chùa điềm tĩnh. Sư cô độ chừng mười lăm mười sáu cài lên ngực áo tôi bông hồng màu đỏ, và mỉm cười.
 
Đặt tay lên ngực áo, tôi nói lời cảm tạ đất trời. Có lẽ hạnh phúc cũng không tồn tại định nghĩa chung nào cả. Hạnh phúc với tôi không phải ở những thứ mình (hay người khác) muốn có, là tiền tài, địa vị, danh tiếng… Hạnh phúc là hôm nay, ngực áo tôi được cài bông hồng màu đỏ.

(Theo Lê Đình/ vanhoadoisong)


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu