A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

“Cánh phượng hồng ngẩn ngơ…”

Vào hạ! Nắng lên rực rỡ trên những tán cây xanh mướt. Bầu trời dường như cao hơn với những áng mây trắng bồng bềnh trôi.

Một sớm mai, ta bỗng thoáng chút xao xuyến khi chợt nghe tiếng ve râm ran trên phố. Như một thói quen, ngước mắt nhìn lên tán cây xanh và… Ô kìa! Hoa phượng đã ngời lên sắc đỏ, sáng rực góc phố tự lúc nào.

Phượng được trồng trên hầu hết các phố ở Hà Nội và như một sự mặc định, nếu ta tới các trường học sẽ luôn bắt gặp một vài cây phượng tỏa bóng mát nơi sân trường. Phượng là loài hoa không có mùi thơm, nhưng khi ta khẽ cắn vào cánh hoa sẽ cảm nhận được vị chua dìu dịu lưu giữ nơi làn môi. Sắc hoa đỏ thắm vươn lên giữa bầu trời xanh tựa như khát vọng, nhiệt huyết của tuổi trẻ. Phượng vẫn luôn khoe sắc vào mỗi mùa hạ, nhưng tuổi trẻ đã đi qua không bao giờ trở lại. Có những ước mơ, hoài bão nếu không quyết tâm thực hiện sẽ vụt trôi qua bởi thời gian không chờ đợi chúng ta.

Khi những đóa hoa phượng bừng nở, báo hiệu mùa thi, mùa chia xa của tuổi học trò đã tới và đây còn là mùa thắp lên những ước mơ của các bạn trẻ. Trong miền ký ức của mỗi chúng ta, chắc hẳn ai cũng lưu giữ những kỷ niệm một thời thời áo trắng ấy.

Nhớ những ngày vô tư cắp sách tới trường, khi phượng nở cũng là kỳ nghỉ hè đã tới. Tạm cất sách vở, cả nhóm bạn học thường rủ nhau đi bắt ve, thả diều, đá bóng, ném loong. Mới sáng sớm, cả lũ đã kéo nhau ra vườn hoa Văn Miếu gần nhà ngắt quả của cây cơm nguội về làm đạn bắn súng phốc. Dù biết sẽ bị mẹ trách phạt, nhưng lũ con gái vẫn mon men theo lũ con trai lên tận hồ Tây bắt cá 7 màu về nuôi. Ngồi ngắm nghía những chú cá 7 màu lóng lánh bơi tung tăng trong cái lọ thủy tinh cũ mà thấy vui sướng biết bao. Giờ đây, những trò chơi, niềm vui ấy đã lùi xa như một trang cổ tích.

Lớn hơn chút nữa, đã vào cái tuổi mộng mơ, tới mùa hoa phượng, có người bạn trai âm thầm tặng bạn gái những cành phượng vĩ trong ngăn bàn. Cô bạn gái lặng lẽ ép cánh phượng hồng trong sổ cùng những vần thơ lưu luyến ngày chia xa. Ngày cuối cùng của năm học, họ trao nhau ánh mắt ngập ngừng, một cái nắm tay thật vội với lời chúc nhau thi tốt. Những rung động đầu đời ấy thật trong sáng và sẽ theo ta đến hết cuộc đời.

Trưa nay tràn ngập nắng, ngoài kia những chú ve đang ngân nga bản tình ca mùa hạ trên tán phượng đỏ thắm. Chợt đâu đây lời bài hát xưa trở lại:

“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu.
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám.
Tuổi chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu”.

Mỗi năm, khi vào hạ, phượng vẫn lặng lẽ và bừng thắp nỗi nhớ học trò. Lại cũng đều đặn mỗi năm, mỗi năm… có biết bao mối tình đầu lặng thầm của tuổi học trò đã đi qua bên những cánh phượng hồng đầy lưu luyến, để giờ ta vẫn còn ngẩn ngơ…!

(Theo Pháp luật và Đời sống)


Nguồn:quehuongonline.vn Copy link

Tin liên quan

Tin tiêu điểm

noData
Không có dữ liệu